Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

4 năm nhìn lại!

Bữa nào chán học là lại có tâm trạng muốn lảm nhảm :)
2010-2014 sắp đi hết chặng đường đại học. Thời gian trôi nhanh, như mới ngay đây thôi còn là một con người chập chững những bước đầu sau 12 năm đèn sách. Giờ đây là 22 tuổi, là sinh viên năm cuối, sắp ra trường và đang chuẩn bị bước vào những thử thách căng go.
Suốt 4 năm, nhiều sự việc xảy ra, có những điều tạm hài lòng cũng như những điều hối tiếc. Hãy nói về những điều hối tiếc trước. Có thể hối tiếc lớn đó là chưa được hưởng cảm giác ở kí túc xá. Nhiều chuyện vui được nghe kể lại mà cứ muốn mình là người trong cuộc một lần. Điều hài lòng trong suốt 4 năm là trong mình luôn duy trì được sự cố gắng, luôn nỗ lực dù đôi khi vẫn có sự hoang mang về con đường mình chọn, và tính cách thiếu cẩn thận liệu có phù hợp với ngành nghề theo đuổi. Bốn năm ở trường đối với mình vẫn là những ngày tháng ý nghĩa, có bạn bè, có những buổi chiều chạy bộ, đá banh, có những buổi đi chơi xa. Những kỉ niệm về chuyến phượt của 6 thằng gần 600 cây, leo 2 cái ngọn núi.Về chuyến đi chơi xa với lớp mà chắc sẽ khó có thể nào quên. Nhiều lúc muốn tua lại về những khoảng thời gian ấy để sống lại những năm tháng ấy một lần nữa. Năm 4 cái năm quyết định có thể nói là như vậy phía trước là đợt thực tập, tốt nghiệp, may mắn ra được trường thì phía trước vẫn là một chặng đường, có những tia sáng, nhưng cũng có sự chông gai đang chờ đợi.
Sẽ không thể quên những tuyến xe buýt, những lần ngủ gật trên xe buýt :D, những lúc đi học về trên xe buýt vào buổi tối được ngắm được phố những trải nghiệm đó phải nói là tuyệt. Nhiều lúc chẳng biết đường xá vì cái tội đi xe buýt nhiều. Nhớ những bữa nhậu nhẹt cùng đám bạn, những bữa nhậu bắt đầu từ năm nhất khi chỉ vì thích hay là vì thằng bạn thất tình rủ nhậu, nói chung là vui vẻ và gắn kết anh em rất nhiều :). Những buổi chiều chạy bộ ở sân trường là những lần không thể quên, mỗi chiều là một sự hào hứng khi được chạy bộ, ở đó có thể 8 chuyện tào lào với mấy thằng bạn, khi là chuyện học hành, lúc là chuyện hát hò, guitar... những buổi đá banh trên sân cờ có lúc đến rát cả chân mà vẫn đá. Tất cả dù nhiều hay it, không theo trình tự tất cả đã được xắp lại trong trí nhớ, chỉ trong năm nay thôi là phải chia tay thời sinh viên, chia tay bạn bè, mái trường... Sẽ vẫn luôn nhớ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét